Khi những làn gió đầu tiên của tin tức về việc Sakamoto Days sẽ được chuyển thể thành anime lan tỏa, một làn sóng phấn khích chưa từng có đã dấy lên trong cộng đồng game thủ và những người yêu manga. Giống như một bản giao hưởng được chờ đợi, hy vọng về việc chứng kiến thế giới của Taro Sakamoto hiện hữu trên màn ảnh nhỏ đã khiến trái tim bao người hâm mộ thổn thức. Thế nhưng, khi những tập phim đầu tiên chính thức lên sóng vào năm 2025, một chút dư vị “hụt hẫng” lại đọng lại, như một nốt trầm bất chợt trong bản hùng ca vốn được kỳ vọng.
Không thể phủ nhận, anime Sakamoto Days vẫn là một tác phẩm giải trí đỉnh cao, sở hữu những pha hành động mãn nhãn, một nhân vật chính lôi cuốn cùng dàn nhân vật phụ đầy màu sắc, và không thiếu những khoảnh khắc hài hước sảng khoái. Song, đối với nhiều người, manga của Yuto Suzuki vẫn được xem là một trong những bộ manga hành động xuất sắc nhất hiện nay đến từ tạp chí Shonen Jump danh giá. Vậy, điều gì đã làm nên sự khác biệt ấy? Vì sao bản manga lại được tôn vinh đến vậy, và nó đã vượt trội hơn anime ở những khía cạnh nào?
Nét Vẽ Của Yuto Suzuki: Linh Hồn Của Từng Khoảnh Khắc Chiến Đấu
Sakamoto Days kể câu chuyện về một cựu sát thủ huyền thoại đã từ bỏ tất cả để xây dựng tổ ấm hạnh phúc cùng người vợ yêu dấu, chỉ để rồi quá khứ nghiệt ngã dần trở lại ám ảnh cuộc sống bình yên của anh. Chủ đề này không hề mới, đã từng được khai thác trong nhiều tác phẩm khác như Rurouni Kenshin. Tuy nhiên, điều làm nên sự độc đáo và cuốn hút của manga Sakamoto Days ngay từ những ngày đầu chính là phong cách nghệ thuật tuyệt vời của Yuto Suzuki. Nét vẽ của anh không chỉ dừng lại ở mức “đẹp”, mà nó còn mang theo một linh hồn, một cường độ cảm xúc mãnh liệt mà ít họa sĩ nào có được.
Anime đã cố gắng tái hiện điều này, nhưng tiếc thay, nó chỉ đạt đến mức “tạm ổn”, chưa thể chạm tới vẻ đẹp tuyệt đối mà manga sở hữu. Phong cách đồ họa của anime dường như ưu ái những đường nét mềm mại, gam màu trầm hơn, và dù không làm hỏng trải nghiệm, nó vẫn khiến nhiều người hâm mộ cảm thấy thiếu đi sự sắc sảo, chi tiết và “chất” riêng biệt mà họ đã yêu thích ở bản gốc. Mỗi khung hình trong manga như một bức tranh nghệ thuật, nơi từng chi tiết, từng cử động đều được chăm chút tỉ mỉ, tạo nên một hiệu ứng thị giác mạnh mẽ, khắc sâu vào tâm trí người đọc.
Sự Chuyển Tông Mượt Mà: Hài Hước và Nguy Hiểm Đan Xen
Sakamoto Days là một câu chuyện hài hước một cách chân thành, với dàn nhân vật đôi khi vô cùng “lầy lội” và khó đỡ. Thế nhưng, khi những màn hành động nổ ra, người đọc gần như quên bẵng đi rằng chỉ vài trang trước đó, họ còn đang bật cười vì một pha tấu hài nào đó. Một nhân vật như Boiled, với những thói quen kỳ quặc nhưng lại có thể ngay lập tức nhập vai vào chế độ chiến đấu khi cần, đã minh chứng rõ ràng cho khả năng chuyển đổi tông màu tuyệt vời này trong truyện.
Để phục vụ cho sự chuyển tông tài tình này, nét vẽ của Suzuki cũng thay đổi theo: trở nên cứng cáp và gai góc hơn cho những cảnh hành động căng thẳng, trong khi lại mềm mại và dễ chịu hơn cho những khoảnh khắc hài hước hay đời thường. Anime thì không có được sự linh hoạt này; phong cách đồ họa của nó giữ nguyên một “cái nhìn” cố định, bất kể tình tiết trong câu chuyện đang diễn ra như thế nào, làm mất đi một phần sự đa dạng và chiều sâu cảm xúc mà manga mang lại.
Những Khoảnh Khắc Đời Thường: Nơi Cảm Xúc Thăng Hoa
Sakamoto Days có một chút hơi hướng của Katekyo Hitman Reborn! ở chỗ, nó bắt đầu như một “gag manga” (manga hài hước) và dần trở nên nghiêm túc hơn theo thời gian. Điều này có nghĩa là nhiều chương đầu tiên của manga đã dành nhiều không gian hơn cho sự vui vẻ, khám phá nhân vật và thiết lập những điều quan trọng với khán giả, như “Luật Gia Đình Sakamoto” khét tiếng. Những khoảnh khắc này đã đi sâu vào lòng người đọc, tạo nên sự gắn kết mạnh mẽ và đáng yêu giữa họ và các nhân vật.
Anime không hề tệ trong việc cân bằng giữa hành động và hài hước, nhưng do nhịp độ nhanh của nó, nó không thể thực sự “thấm” vào những khoảnh khắc dịu dàng hơn, vốn mang lại cho Sakamoto Days nhiều cá tính. Anime vội vã chuyển sang các cảnh hành động để thu hút sự chú ý, điều này vô tình khiến nhiều khoảnh khắc đời thường, đáng lẽ ra phải được trân trọng, lại bị dồn nén vào một tập phim, biến chúng thành cảm giác như “filler” hơn là những giây phút thư giãn đáng giá.
Chiều Sâu Nhân Vật: Đằng Sau Mỗi Sát Thủ Là Một Câu Chuyện
Người đọc gặp Taro Sakamoto khi anh đã 27 tuổi, một người đàn ông đã trải qua một cuộc đời đầy biến cố. Các nhân vật khác như Shin và Lu cũng sở hữu những câu chuyện quá khứ (backstories) được xây dựng kỹ lưỡng, giúp định hình họ một cách rõ nét. Cách manga truyền tải những điểm cốt truyện này đã giúp người đọc cảm thấy gần gũi hơn với các nhân vật, khiến họ trở nên chân thực và dễ đồng cảm.
Anime cũng thể hiện một số đoạn hồi tưởng và giải thích lý do các nhân vật lại như vậy, nhưng tiếc rằng, nó không được chăm chút kỹ lưỡng như manga. Điều này khiến những đoạn hồi tưởng đó gần như trở thành một “bất tiện cần thiết” để câu chuyện có thể nhanh chóng quay lại với những pha hành động hấp dẫn, làm giảm đi chiều sâu cảm xúc và sự kết nối mà người xem có thể có với thế giới nội tâm của các nhân vật.
Cường Độ Thẩm Mỹ: Những Khoảnh Khắc Huyền Thoại Trên Trang Giấy
Đây là một sự khác biệt liên quan mật thiết đến nghệ thuật vẽ, nhưng nhiều khoảnh khắc mang tính biểu tượng trong manga, những cảnh đã trở thành huyền thoại, lại không có cùng tác động thị giác khi chúng xuất hiện trong anime. Manga đã sử dụng những cảnh quay và khoảnh khắc đầy cường độ này để lôi kéo người hâm mộ vào cuộc xung đột đang diễn ra trước mắt họ, nhắc nhở rằng dù Sakamoto Days là một câu chuyện hài hước với những khoảnh khắc nhẹ nhàng, nó vẫn là một thế giới nguy hiểm với những cá nhân tàn bạo.
Những khoảnh khắc kinh điển như cảnh Boiled và Taro ngồi trên vòng đu quay, Boiled đầy thương tích và máu me. Anime không hề tệ khi tái hiện cảnh này, nhưng nó dường như đã đánh mất một phần sự “cứng rắn”, gai góc trong quá trình chuyển thể. Điều tương tự cũng có thể nói về khoảnh khắc Heisuke nhắm khẩu súng bắn tỉa giữa Taro và Shin, một cảnh mang tính biểu tượng về sự căng thẳng và nguy hiểm trong manga, nhưng lại kém phần “chất” khi lên phim.
Vũ Đạo Chiến Đấu: Nghệ Thuật Di Chuyển Trong Từng Khung Hình
Sakamoto Days có thể không phải là một câu chuyện “kinh điển” theo nghĩa truyền thống, nhưng nó đã bù đắp hơn cả bằng một trong những chuỗi chiến đấu tuyệt vời nhất và dòng chảy mượt mà nhất trong ngành manga hiện nay. Cách các trận chiến diễn ra liền mạch trên trang giấy và những lựa chọn góc nhìn độc đáo, mới mẻ của Suzuki đã biến các cuộc giao tranh trong Sakamoto Days thành những thước phim hành động thực thụ.
Anime đã chọn một phong cách điển hình hơn, điều đó có nghĩa là nhiều trận chiến dù vẫn rất hay nhưng lại thiếu đi tính độc đáo. Sự linh hoạt của manga đã không được chuyển tải tốt sang bản chuyển thể, và đây là một điều đáng tiếc. Nhiều người đã tỏ ra không hài lòng với hướng đi của anime, nhưng vẫn có hy vọng rằng với một phần tiếp theo đang được chuẩn bị, nó có thể làm tốt hơn nhiều.
Tổng kết lại, dù anime Sakamoto Days vẫn là một món ăn tinh thần đáng xem với những pha hành động mãn nhãn và tiếng cười sảng khoái, nhưng tuyệt tác manga của Yuto Suzuki vẫn giữ vững vị thế “ngai vàng” trong lòng người hâm mộ. Từ nét vẽ đầy tinh thần, khả năng chuyển tông mượt mà, chiều sâu nhân vật đến cường độ cảm xúc và vũ đạo chiến đấu độc đáo, manga Sakamoto Days đã vẽ nên một bức tranh hoàn mỹ về thế giới ngầm đầy kịch tính nhưng cũng rất đỗi đời thường. Nó không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một trải nghiệm nghệ thuật mà anime, dù đã nỗ lực, vẫn chưa thể tái hiện trọn vẹn. Hy vọng rằng, với những mùa phim tiếp theo, đội ngũ sản xuất sẽ lắng nghe cộng đồng và đưa Sakamoto Days lên một tầm cao mới, xứng đáng với sự vĩ đại của nguyên tác.
Bạn nghĩ sao về cuộc so sánh này? Liệu anime Sakamoto Days có thể vượt qua cái bóng của manga trong tương lai không? Hãy chia sẻ những suy nghĩ và cảm nhận của bạn dưới phần bình luận nhé!